Hành trình” Chúng tôi là chiến sĩ” của sinh viên trường Cao đẳng Y Dược Tuệ Tĩnh Hà Nội
Lượt xem: 540 Ngày đăng: 11/09/2019
Tháng 9 hàng năm, sinh viên Y Dược Tuệ Tĩnh bắt đầu chương trình học Giáo dục Quốc phòng tại cơ sở Mê Linh – Tổ dân phố số 9 – TT Quang Minh – Mê Linh – Hà Nội. Đây sẽ là những kỷ niệm đẹp đẽ của quãng đời sinh viên. Và cũng chính tại mảnh đất đầy nắng gió này đã đem đến cho chúng tôi những điều mới lạ. Đó là lần đầu tiên, chúng tôi được bước chân vào môi trường của sự kỷ luật và nghiêm khắc và cũng là lần đầu tiên, chúng tôi được đến với nơi thiên nhiên hùng vĩ mà tình người đầy ấm áp.
Đoàn xe đưa sinh viên rời Trường Cao đằng Y Dược Tuệ Tĩnh Hà Nội vào ngày đầu tháng 9 tiết trời mát mẻ của mùa thu Hà Nội. Đặt bước chân đầu tiên xuống xe, đeo trên vai túi hành lý nhỏ của mình, bao cảm giác đan xen lẫn lộn.
Sau khi ổn định tổ chức và điểm danh sĩ số, hơn 1.000 sinh viên được chia thành 8 đại đội, mỗi đại đội có 1 Đại đội trưởng. Các Đại đội trưởng có trách nhiệm hướng dẫn sinh viên tác phong, ăn ở, sinh hoạt và học tập hàng ngày.
Phần lý thuyết được đánh giá qua các bài thi tự luận hoặc câu hỏi trắc nghiệm nên không quá nặng nề! Sinh viên được học nhiều buổi lý thuyết để hiểu thêm quan điểm của Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh về chiến tranh quân đội và bảo vệ Tổ quốc; công tác Quốc phòng – Quân sự Việt Nam; chiến lược “Diễn biến hòa bình”… Nhiều nội dung chính trị gắn với bối cảnh xã hội hiện tại trở nên gần gũi hơn.
Mùa quân sự cũng giúp sinh viên rèn luyện tốt hơn tác phong, nếp sống tập thể, có kỷ luật. Nào là tuân theo quân lệnh điểm danh nghiêm ngặt, lăn lê miệt mài dưới cái nắng gắt, hành quân cả ngày dài, hay vác súng tập trận các kiểu vân vân và mây mây, tất cả đều không khổ ải như tưởng tượng. Điều “gian khổ” ở đây có lẽ là việc phải cuốc bộ một đoạn đường dài từ chỗ gửi xe vô sân tập. Khổ ở đây là những đứa chân yếu tay mềm không thể cầm nổi cây súng muốn khóc khi học tháo lắp, học bắn, học chiến thuật. Nhưng rồi với sự giúp sức của đồng đội, bạn nào cũng có thể thực hiện được.
“Quân lệnh như sơn” rèn cho mình bỏ hẳn thói quen xấu “giờ cao su”, mỗi sáng giã từ giấc ngủ của mình để nhanh chân chạy tới trường cho kịp giờ học. Nhờ vậy mà mình mới tận hưởng được cái tiết trời se lạnh của buổi sớm mai ở nơi đây.
Mùa quân sự, học ra học, chơi ra chơi. Giờ giải lao nào cũng ngập tràn tiếng cười. Những trò chơi từ lớn tới nhỏ, từ phổ biến tới không ai biết cũng hấp dẫn tụi mình lắm! Trò phổ biến được yêu thích nhất ở đây chính là… Ma sói. Thực không có trò nào chia rẽ niềm tin bạn bè với nhau hơn trò này. Còn những đứa ngu ngơ không biết diễn như mình thì thường ngồi ngoài xem tụi nó lừa nhau thôi. Tới khi chơi chán thì cả bọn bày ra đủ trò nào là đếm số, thật thách,… rồi bày ra đủ loại hình phạt không giống ai. Có khi chơi những trò ngu ơi là ngu, cầm tay nhau thành vòng tròn rồi xoay như chong chóng, xong đứa nào đứa nấy té sấp mặt nhưng rồi lại nhìn nhau cười nắc nẻ. Những trò quái gở khác thì nhiều lắm, đến mức không biết diễn tả làm sao. Thực sự phải trải nghiệm qua mới cảm thấy mình chơi được mấy trò đó là một thành công to lớn của bản thân, mà chắc chỉ những dịp hiếm hoi như học kỳ quân sự mình mới dám thử thách vậy!
Chơi mệt rồi thì ngồi tụ tập lại hát hò ầm trời, từ nhạc ngoại đến nhạc Việt, bài nào cũng hát hết trơn, dù không đứa nào thuộc hết lời cả. Những nhóm khác thì chọn cách ở lại trường nằm lê lết ở bất cứ đâu có bóng mát để ngủ. Giấc ngủ trưa giờ đây với tụi sinh viên như mình là một liều thuốc bổ hữu hạn.
Tất cả những kỉ niệm đẹp có được trong những ngày học quân sự ngắn ngủi sẽ là những trang nhật ký đẹp theo mỗi sinh viên sau này. Đó là những kí ức nhiều niềm vui của quãng đời sinh viên mà mỗi người đã được may mắn đi qua.
Một số hình ảnh của buổi tập quân sự:
Phòng truyền thông